Thi công hoàn thiện mẫu nhà phố mặt tiền hiện đại, ấn tượng, Thương house.

“Cái đẹp không phải đặc quyền.”

Đó là câu nói đôi khi xuất hiện rất lặng lẽ trong những buổi họp nội bộ ở Milimet Vuông. Không phải khẩu hiệu, không để treo trên tường, nhưng luôn ở đó, như một la bàn âm thầm.

9 năm không dài, nhưng cũng chẳng ngắn trong đời một công ty kiến trúc. Chúng tôi bắt đầu từ những công trình nhỏ, những bản vẽ không tên, những hợp đồng giá trị khiêm tốn nhưng chứa đầy hy vọng. Đã từng vẽ xuyên đêm vì một ngôi nhà cấp 4. Đã từng tự tay dựng mô hình giấy chỉ để thuyết phục một khách hàng chưa tin. Và đã từng, rất nhiều lần, chấp nhận làm một dự án nhỏ dù biết chắc sẽ không dư ra bao nhiêu sau cuối.

Thời gian trôi, dấu ấn tích lũy. Người biết đến Milimet Vuông nhiều hơn. Có những hợp đồng lớn tìm đến. Có những lời đề nghị hấp dẫn về lợi nhuận, về danh tiếng. Và rồi, cái khó nhất không phải là cạnh tranh với ai, mà là đối thoại với chính mình.

Chọn cái đẹp phổ quát hay chọn lợi nhuận tối đa?

Chọn phục vụ số ít hay phục vụ số đông?

Đây không phải là câu hỏi của riêng Milimet Vuông. Gần như công ty kiến trúc nào đi đến một ngưỡng nhất định cũng sẽ phải tự hỏi như thế. Và cũng không có câu trả lời nào đúng cho tất cả. Có người chọn làm ít nhưng tinh, có người chọn làm thật lớn, phủ rộng, miễn là giữ được phẩm giá trong nghề.

Còn chúng tôi, chúng tôi chọn “cái đẹp là dành cho tất cả”.

Không phải vì chúng tôi không mơ đến những công trình mang tính biểu tượng. Ngược lại. Nhưng chúng tôi tin rằng, nếu một căn nhà cấp 4 ở quê có thể khiến gia đình chủ nhà sống tốt hơn, gắn kết hơn, thì nó cũng đáng được đầu tư như một resort. Nếu một mẫu thiết kế đơn giản có thể truyền cảm hứng sống mới mẻ cho một cặp vợ chồng trẻ, thì đó cũng là một dạng kiến trúc có sức nặng.

Kiến trúc không phải là cuộc thi để giành cúp.

Kiến trúc là một cách để sống tử tế với con người và không gian.

Đối với các bạn kiến trúc sư trẻ, có lẽ điều khó nhất không nằm ở kỹ thuật hay phần mềm, mà là giữ được cái tâm trong lúc nghề dạy bạn tính toán lợi _ hại. Giữ được lòng tin, trong khi thị trường luôn đòi hỏi bạn phải nhanh hơn, rẻ hơn, đẹp hơn. Nhưng nếu bạn đủ dũng cảm để đi chậm, để làm những việc nhỏ với sự trân trọng lớn, bạn sẽ tìm thấy lối đi riêng.

Milimet Vuông chưa bao giờ lớn lên nhờ may mắn!

 Chúng tôi lớn lên từng chút một, bằng việc không từ chối những gì nhỏ bé, không làm qua loa những gì quen thuộc, và không quên rằng: ngôi nhà không phải nơi phô trương quyền lực, mà là nơi con người được trở về với chính mình.

TƯ VẤN MIỄN PHÍ
Bài viết liên quan
  • Nhà máy gia công chế biến gạo và cà phê, thiết kế thay đổi cái nhìn về " Kiến Trúc Nhà Máy", Alpha Cell.

    Alpha Cell Đóng vai trò như một tế bào gốc, Dự án nhà máy "Alpha Cell" mang trong mình sứ mệnh "vẽ" lại quan niệm xã hội về những nhà máy công nghiệp ồn ào, khói bụi và nguy hiểm. Thay vào đó là mô hình cộng sinh với tự nhiên, một "tế bào Alpha" không tách biệt với thiên nhiên. Cùng khả năng tái tạo và nhân bản thành nhiều các "nhà máy tế bào" tương tự một cách linh hoạt trong tương lai.



  • Nhà hàng chay với thiết kế truyền thống, hướng đến thư giãn thả lỏng tâm thức

    Không gian này không chỉ phục vụ món ăn – nó là một trải nghiệm văn hóa.
    Từ mái ngói, cửa vòm, đến các chi tiết như hoa sen, câu đối, tượng Phật hay đèn tre – tất cả được thiết kế để tôn vinh vẻ đẹp tâm linh Việt Nam một cách kín đáo nhưng rõ ràng.
    Sự “sang” ở đây nằm trong chất Việt, trong cách lồng ghép văn hóa vào kiến trúc một cách tinh tế và có chiều sâu.
  • Homestay thiết kế ấn tượng với Kiến trúc truyền thống nổi bật trên nền Hiện Đại

    NAM PHAM HOMESTAY không phải để chụp hình cho đẹp, không phải để khoe mẽ sự hiểu biết về thiết kế hay đăng lên mạng xã hội rồi đi tiếp. Nó được tạo ra để ở lại. Trong lòng người. Trong trí nhớ. Trong thớ gỗ, từng góc tường, và trong những khoảng lặng rất riêng mà đôi khi chỉ có ta và chính mình.
  • Resort dùng toàn vật liệu ngày xưa để xây chuồng heo, Lim retreat.

    “Ở quê tôi, đá từng được dùng để xây chuồng lợn... Còn tôi, dùng đá để xây nên resort.”
    Một câu nói nửa đùa nửa thật – nhưng là thật lòng.
    Tuổi thơ tôi gắn với bức tường đá thô không trát, rêu phong theo năm tháng, và ánh nắng chiều xuyên qua mái ngói đổ bóng lên từng viên đá gồ ghề. Đó là ký ức, là căn cốt kiến trúc.